[by c4v@gemy]

Quá trình apply UWC với Gemy diễn ra khá nhanh, không có quá nhiều công tác chuẩn bị hay do dự. Cơ hội được tới UWC là một sự may mắn không nằm trong kế hoạc. Tình cờ được biết đến thông tin học bổng qua một trang báo mạng, Gemy nhanh chóng hoàn thành thủ tục, điền form, viết essay để nộp cho National Committee Vietnam (NC)  (lúc đó là ở đại sứ quán Canada). Còn nhớ đã rất excited khi được đến phỏng vấn nhóm cùng các bạn học sinh khác khắp mọi miền đất nước và phỏng vấn cá nhân với ban tuyển chọn tại Hà nội. K/N của mình là : viết form ngắn gọn súc tích và chân thật. Nếu biết tới học bổng và muốn chuẩn bị từ sớm, thì nên tham gia nhiều hoạt động ngoại khoá, rèn luyện tư cách leader trong trường lớp, sẽ có ích cho việc apply đại học sau này.

Sau kì phỏng vấn một thời gian, quay trở lại thành phố bé nhỏ nơi mình sống, thấy mình trưởng thành lên rất nhiều sau khi được cọ xát với các bạn trẻ nhiệt huyết. Lúc đó tự nhủ nếu không được học bổng thì cũng đã đi và học được rất nhiều thứ. Cuối cùng thì cũng biết tin là mình được chọn đi Costa Rica. Còn nhớ khi phongr vấn mình từng nói vơi NC là take me as far as possible :P,  thế nên vô cùng vui sướng kèm theo lo lắng vì Costa Rica là một cái tên khá xa lạ. Trong khi đó thì mẹ Gemy cũng phân vân không biết có nên cho con gái đi học xa như vậy không, còn Bố thì ngay lập tức đi mua bản đồ để tìm xem chính xác nó ở đâu :-ss. Nhờ sự tin tưởng của gia đình vào chương trình và ước muốn được đi rất lớn của mình, nên cuối cùng Gemy cũng thuyết phục được bố mẹ cho đi. Lúc đó đối với cả nhà là một quyết định rất lớn vì mọi người cũng không rõ sau khi UWC thì sẽ vào đâu học đại học ( vì khi đó mình cũng biết rất ít thông tin về du học bậc đại học ở Mỹ)  

Sau quá trình rất  khó và lâu để làm visa, do Costa Rica chưa có đại sứ quán tại Việt nam, mình đã đến trễ lịch nhập học của trường một tháng.

Đặt chân tới đất nước Trung Mỹ xa xôi, khi không biết chút gì về tiếng Tây Ban Nha ngoài Hola and Adios, Gemy được chào đón ngay tại sân bay bởi các bạn cùng khoá với lá cờ của trường UWCCR. Ấn tượng đầu tiên là con người nơi đây rất trìu mến và đáng yêu. Cách chào hỏi của họ cũng rất thân mật, bằng cách ôm và kiss lên má. ( Mới đầu thì mình vô cùng ngỡ ngàng :-ss)

Vì là người duy nhất tới muộn nên Gemy nhận được sự chào đón và giúp đỡ của cả trường. Gặp ai cũng hỏi là “Are you the one who is one month late?” Vì các bạn cùng khoá đã có khoảng thời gian 1 tháng để học them về Spanish, và làm quen với đường phố xung quanh và môi trường mới. Trường cũng đã vào học được hơn 2 tuần, nên Gemy bỏ lỡ khá nhiều bài trên lớp. Do học chương trình IB 2 năm, mà đã có nền tảng lớp 11 ở Viet nam, nên việc bắt kịp cũng không quá khó khăn do mình đã được học qua bằng tiếng Việt, nhất là những môn tự nhiên như Toán, Lý Rào cản ngôn ngữ là không thể tránh khỏi vì tất cả các bạn đến từ 70 nước trên thế giới trông ngôi trường chỉ có 170 bạn. Do vậy có rất nhiều accent khó nghe mà kĩ năng giao tiếp của Gemy lúc đó chưa mạnh.

K/N : Nụ cười và body language rất quan trọng.

Nhìn lại thì 2 năm học UWC là quãng thời gian không thể nào quên với Gemy.  Chương trình IB là môt chương trình nặng vì có rất nhiều assignments và extra coursework như Extended Essay ( bài nghiên cứu 4000 từ về đề tài mình tự chọn) và TOK. Tuy nhiên tất cả đều chuẩn bị cho bạn rất kĩ lưỡng cho khoá học ở Đại học. Bạn phải học 6 môn ở các lĩnh vực tự nhiên và xã hội, cũng như hoàn thành số lượng giờ hoạt động ngoại khoá ( CAS activities) để tốt nghiêp. Trường có tổ chức rất nhiều hoạt động cho học sinh lựa chọn, về những mảng như creativity, action, services, để học sinh cùng lúc được giao tiếp và tìm hiểu thật nhiều về cuộc sống và con  ngườiđịa phương. Cuộc sống khá bận rộn vì sang đi học, chiều làm việc ngoại khoá. Buổi tối dành thời gian làm homework dù đã khá oải do cả ngày bận rộn. Do Costa Rica là một nước có rất nhiều động đất, nên cơ sở vật chất đường phố ở Costa Rica khá kém ( vì đổ họ lại phải xây lại). Có lần có một trận động đất khá lớn ở một khu vuc, gây thiệt hại rất lớn, khi đó cả trường được nghỉ, không một bóng người, mà tất cả mặc quần áo truyền thong của nước mình, lên xe để đi  biểu diễn đường phố, quyên góp tiền giúp đỡ các nạn nhân động đất.

Hàng ngày được trao đổi, và chia sẻ với những con người không cùng màu da, không cùng tiếng nói, nhưng tất cả học sinh trong trường như những thành viên trong gia đình vậy. Sự tin tưởng là một điều rất quan trọng ở UWC. Ví dụ như thư viện trường thường chỉ có một học sinh trông coi và check in/ out. Trường cũng rất phê bình sự gian dối như plagiarism có thể bị suspension, và theo IB là sẽ bị mất bằng. Trong quá trình ở UWC, mình đã từng đối mặt với rất nhiều thử thách về văn hoá cho bản thân, như roommate năm đầu của mình là một lesbian. Mình đã phải học cách tolerate và compromise để nhận ra là giới tính của họ không nói gì về personality của họ cả. Bạn gái lesbian người Đức đó và girlfriend của bạn đó giờ vẫn là những người bạn rất thân của mình.

Trong 2 năm học, mỗi người cũng hoàn thành 2 tuần làm việc ngoài trường (project weeks). Mỗi tuần kéo dài từ 7 đến 10 ngày (tuỳ project), học sinh và giáo viên đi tới nơi khác để giúp đỡ cộng đồng, bảo vệ môi trường, tìm hiểu them về Costa Rica. Vì Costa Rica là đất nước rất xanh và đẹp, có rất nhiều bãi biển (cạnh bờ Paccific và Caribean) và là địa điểm du lịch nổi tiếng thế giới, nên đây là dịp rất tốt để học sinh vừa được đi du lịch, vừa làm những việc có ý nghĩa. Năm đầu tiên thì mình tham gia 1 project ở 1 quần thể rừng biển rất đẹp Manuel Antonio, nhóm mình đi gồm 8 người hang ngày làm các công việc bảo vệ bờ biển, cứu giúp rùa và quản lí khách du lịch. Chuyến đi rất thú vị và có ý nghĩa. Năm thứ 2 thì là 1 project week nặng hơn năm 1, lên 1 rừng mưa, phải hike tiếng rưỡi vào trong rừng cho đến chỗ mà ko thể tìm ra ai ở trừ ông trông rừng nữa.  Ngày ngày chỉ có điện có 2 tiếng thôi để charge ipod, đèn pin, etc... Việc thì ngày ngày quét lá, vác đất vác cát đào suối đào thác, y như kiểu mấy ông sư thiếu lâm tự ngày ngày xách nước luyện công :D.  Nghe thì nhiều việc nhưng việc trải dài ra cả tuần nên mỗi ngày làm 1 việc, cũng hơi nặng nhọc chút thôi nhưng được  du lịch sinh thái luôn, tha hồ ngắm cảnh, ngắm cây cối súc vật. Trái với ngày ngày sống hectic với nào là homework, deadlines, CAS, thì có 1 tuần ko làm j cả, đựoc hít thở ko khí trong lành, cùng bạn bè chơi bài tán gẫu, take time để đọc 1 quyển sách mình vốn ko có thời gian đọc, hoàn toàn yên tĩnh. Project week về ai cũng thấy khỏe ra physically and mentally. Dù việc có nặng làm với tập thể cũng vui và nhẹ nhàng hơn. Năm thứ 2 thì second years thường được đi project week ở những nước lân cận như Panama, Nicaragua.

Nói tóm lại, qua bài viết hi vọng các bạn hiểu hơn về cuộc sống ở UWC. Đây là một cơ hội mà mình ko hề hối hận đã bỏ lỡ. Mình thực sự đã trưởng thành và hoàn thiện bản than ở đây, cũng như giao lưu học hỏi rất nhiều từ bạn bè khắp năm châu.

Sẽ rất HỐI HẬN nếu bạn BỎ LỠ cơ hội này :>